Thủy Lang đứng ở giữa cửa lớn, trong lòng không nhịn được nghẹn ngào.
Mùa đông lạnh giá, sau khi thảm cỏ trong vườn bị phá bỏ, phần cỏ còn lại chuyển sang màu vàng và khô héo, dấu vết rễ cây của những ngôi nhà xây trái phép vẫn còn trên mặt đất, nước thải ô nhiễm thấm vào bãi đất trống, giàn phơi quần áo được cắm xuống đất đã để lại dấu vết.
Những thứ này chỉ là vết thương bên ngoài, sửa chữa một chút là có thể biến trở về như lúc ban đầu.
Chu Quang Hách ôm vai Thủy Lang, cầm khăn tay lau khô nước mắt trên mặt cô: “Vào đi.
Thủy Lang gật gật đầu, men theo con đường đá cuội nhỏ đi vào cửa lớn sảnh chính ở lầu một mở ra chiếc ổ khoá thứ hai, đẩy cửa ra, liền nhìn thấy một cái sảnh lớn, trên mặt đất lát gạch hoa hình thoi, bên trái là cửa sổ sát đất hình vòm, thì ra đây chính là thư phòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây