Trữ Húc lần lượt đưa ra các bằng chứng, đập thật mạnh áp đảo hướng về tới Trâu Hiền Thực, mạnh tới mức đầu của ông ta như muốn nổ tung cả rồi, “Vớ vẩn! Những điều ông nói đều là vớ vẩn! Những chứng cứ đó đều là ngụy tạo chứng cứ, chính là ông làm, đừng có vọng tưởng đổ hết lên đầu tôi hãm hại tôi!
“Tôi, tôi cũng không có bắt cóc con gái của bà ấy! Lý Lan Quỳnh nói tiếp: “Ông nói không phải là tôi, tôi chỉ là một người phụ nữ nông thôn bình thường, học cũng không được cao, căn bản còn không biết cướp là gì, còn có két sắt, cả đời tôi, cả đời tôi chưa bao giờ kiếm ra được tiền, cũng chẳng có tài sản gì, đây, các người đều có thể kiểm tra.
“Đúng vậy! Trâu Hiền Thực lại nghĩ rằng bản thân mình bây giờ không có tiền, không thể giải thích được cảm giác tự tin này, “Các người có thể lục soát, kiểm tra, nếu Trữ Húc cùng Tôn, Tôn Trừng đều nói tôi cầm tiền của bọn họ, nhiều tiền như vậy, nếu chúng ta có, không thể nào không tra ra!
Thủy Lang đột nhiên lên tiếng, “Xem ra các người thật sự đã hết đường rồi, không còn lựa chọn nào khác.
Cả hai người đều giật mình, lại đồng thời nuốt nước bọt, nhìn Thủy Lang với ánh mắt đầy sợ hải.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây