Trâu Luật kéo tay Trâu Hiền Thực ra, đứng chắn trước mặt mẹ mình, “Cảnh sát còn chưa tiến hành điều tra, ba đang làm gì vậy!
Đầu óc của Tô Hiền Thực đang bị tức giận tràn ngập, nhất thời nhờ lời nói này mà sáng suốt, giữ lại được một chút lý trí, đôi mắt trừng lên một cách tức giận cũng trở lại bình thương, vừa thả hai ta xuống, lại bị cảnh sát đè xuống ghế, sau khi ngồi xuống, ngay lập tức ánh mắt lại nhìn về hướng của Tôn Trừng.
Ngay cả sau khi xảy ra một tình tiết hỗn loạn như vậy, Tôn Trừng vẫn nhìn Trâu Hiền Thực với con mắt căm hận đến tận xương tủy, “Hãy tiếp tục diễn tiếp vở kịch của ông đi, Trâu Hiền Thực, hơn hai mươi năm qua, ông vẫn là một tên tiểu nhân không có trách nhiệm!
Đồng tử của Trâu Hiền Thực khẽ run lên, tính mở miệng giải thích, nhưng nhìn tiểu đội đặc nhiệm đang ngồi thành vòng tròn, đến cuối cùng cũng không mở miệng, chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn về phía Tôn Trừng thể hiện sự thống khổ đến tột cùng.
“Như vậy Trâu Hiền Thực vào năm ấy đã cùng một cư dân phố Bình An thống nhất, là một công nhân tại xưởng chế biến sợi bông của Triệu Gia vào những năm trước đây!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây