“Để em nhìn thử. Thủy Lang ngẩng đầu, quan sát vải.
Vào niên đại này, dường như thời trang cả nước thời trang đều dựa trên mốt thịnh hành ở Thượng Hải mà thay đổi chiều hướng, cho nên cửa hàng này có rất nhiều màu vải mới, hoa văn thịnh hành.
Màu xanh và màu xám gây bão mười năm, đã từng làm chủ chiếm thị trường, nay đều bị đẩy sang hai bên, nằm ở chính giữa chính là màu xanh táo, màu tím khoai môn, màu tím than, màu đỏ thẫm, màu đỏ rực, cùng với các loại vải hoa nhí, cố tình thứ thu hút cô vẫn là vải bố trắng: “Ở đơn vị cũng không thể mặc đồ nhiều màu sắc quá, vẫn nên mặc mỗi áo sơ mi trắng thôi, em may cho chị cả một bộ luôn nhé, chờ tới khi chị làm quen với chương trình học rồi đi công tác ở Liên hội người khuyết tật, ở đó chị cũng mặc quần áo lao động chính thức thôi à.
Chu Hủy cười, trong mắt lập loè ánh sáng hy vọng: “Vậy chị cũng sẽ may một bộ, sau khi chúng ta đã dời hộ khẩu về xong, phố cũng sẽ cho chúng ta số phiếu mua vải.
Thủy Lang nhìn thấy chị cả đang rất vui, nên cô cũng không định móc số phiếu mua vải dày cộm trong người ra, tránh làm mất hứng thú của chị ấy, cô để cho chị ấy tự chọn, hưởng thụ quá trình khát khao, chờ mong, và vui sướng này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây