Hội trưởng Tống chắn trước người Thủy Lang: “Cô hiểu lầm thật rồi, cô có thể hiểu lầm tôi, nhưng không thể hiểu lầm sự tín nhiệm của tổ chức đối với cô được, chúng tôi coi trọng cô, nếu vừa rồi có chỗ nào khiến cô cảm thấy không thoải mái, đều là do tôi sai, cô có vấn đề gì thì cứ việc hỏi, nếu có thể giúp cô giải quyết được gì đó, tôi nhất quyết không chối từ.
Thủy Lang đi lên lầu hai: “Không dám.
“Vậy thì sao mới được, nhiệm vụ kế tiếp của chúng tôi là phải có gan đi trước! Ở phương diện này thì cô là nhân tài rồi, không được để mất can đảm, bó tay bó chân!" Hội trưởng Tống đi theo cô lên lầu hai, hơn nữa, ông ấy còn phải đi một bước hai bậc thang, sợ mình sẽ bị bỏ lại đằng sau Thủy Lang.
“Không được là không được. Thủy Lang quẹo vào văn phòng: “Lãnh đạo, các ông đều là người bận rộn, nên sớm đi giải quyết công việc của mình đi thôi, tôi cũng có việc bận, nói thật, một cái ngõ Bình An là đủ để tôi vội lên vội xuống rồi, tuổi của tôi còn nhỏ, đầu óc đơn giản, nghĩ cái gì là nói cái gì, thật sự không có thời gian, cũng thật sự không trò chuyện giao tiếp được nữa.
Hội trưởng Tống kéo ghế dựa của Lâm Hậu Bân ra, ông ấy ngồi đối diện với Thủy Lang: “Sách thiếu nhi lúc nãy cô nhắc đến ấy, nhắc tới tổng biên tập nhà xuất bản mỹ thuật, cô nói người ta không chắc là sẽ bằng lòng gặp cô, vậy là cô muốn gửi đơn xin xuất bản sách thiếu nhi đó à?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây