Tôn Trừng theo bản năng không ngừng lui về phía sau, nhìn thấy Thủy Lang vừa mới dời chiếc ghế bành ngồi xuống, bà ta âm thầm nuốt nước miếng, không khỏi lại liếc nhìn sắc mặt Thủy Lang, hồi lâu không nói gì.
"Nói thật với bà, tôi rất mong bà rời đi." Thủy Lang nhìn người phụ nữ: "Những lời tôi vừa nói đều là sự thật, nếu bà muốn rời đi, tôi sẽ giúp bà thu xếp."
Tôn Trừng lùi lại một bước, tựa lưng vào tường: "Sao cô lại giúp tôi rời khỏi?"
"Muốn sống sót không dễ dàng gì." Thủy Lang chỉ vào ghế, mời Chu Quang Hách và Lão Du Điều ngồi xuống: "Nếu thật sự có thể hãy buông bỏ mọi thứ và tận hưởng quãng đời còn lại. Tôi rất vui được giúp đỡ bà, hãy cứ coi đó là một chuyện tốt."
"Sự chuộc tội?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây