Nhị Nha nhìn cậu: “Anh mới chín tuổi, không phải anh không muốn nhất chính là phải rời xa mẹ mình hay sao?"
Thiết Đản nắm chặt tay thành nắm đấm: “Bây giờ anh chỉ muốn để bà ấy đến Thượng Hải và sống một cuộc sống tốt đẹp."
Thủy Lang thấy cậu bé đổ mồ hôi đầm đìa, đi chân trần, lòng bàn chân hình như có máu, lúc ngã xuống cậu đã vứt đôi giày vải xuống vệ đường, cậu sợ làm mòn hết giày, vì để bảo quản giày nên cậu mới đi chân trần mà chạy.
“Lòng hiếu thảo của cháu thật đáng khen ngợi, lòng can đảm của cháu cũng vậy, nhưng cháu cũng còn rất ngây thơ. Chỉ vì cô đến từ Thượng Hải và mẹ cháu là người Thượng Hải mà cháu hấp tấp đến tìm cô cầu cứu? Cô không phải là Quan Thế Âm Bồ Tát phổ độ chúng sinh. Hơn nữa, bây giờ không phải chỉ bái lạy Quan Thế Âm Bồ Tát là xong, tối nay trong tiệc giết heo cháu ăn chắc cũng đã thấy, chỉ có mấy tệ này nhiều nhất cũng chỉ đủ mua một cái đầu heo.
Thiết Đản nhìn số tiền trong tay, đôi má đẫm mồ hôi dần dần đỏ lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây