Thân Tú Vân lao tới, chen vào khe cửa, trực tiếp đe dọa: “Phó cục trưởng Lưu, vì giao tình trước đây của chúng ta, xin ông giúp tôi một lần cuối cùng, phê chuẩn cho Lâm Lâm thay thế công việc của tôi. Từ nay về sau, ông không cần phải gặp lại tôi nữa.
Sắc mặt phó cục trưởng Lưu khó coi, đẩy cửa ra: “Tôi không có quyền này, bà nhanh đi đi!
“Phó cục trưởng Lưu! Nếu ông không nói tới giao tình như vậy, ông chính là đang ép tôi!
Thân Tú Vân dùng hết sức lực toàn thân chen vào khe cửa, sợ đây là cơ hội cuối cùng và duy nhất để đóng cửa lại, bởi vì dùng sức mà mặt mũi đỏ bừng, trên cổ nổi lên gân xanh.
“Năm đó ông có thể lên vị trí chủ nhiệm là vì tôi chuẩn bị cho ông một trăm bao thuốc lá từ chợ đen, mới có thể đẩy ông lên. Những năm qua tôi có thể trụ vững được chợ đen khu miếu cỏ, đều là nhờ có ông nhắm một mắt mở một mắt, tôi có thể bình an vô sự. Lần trước tôi bị đội trưởng Chu đồn công an điều tra, cũng là ông khai man giúp tôi, mới để tôi tránh thoát được. Chúng ta đã sớm ngồi chung một con thuyền, nếu tôi không thể sống sót, ông cũng đừng nghĩ sẽ được sống tốt, danh sách năm đó ông viết cho tôi, tôi vẫn còn giữ lại đây!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây