Chạy một đường, lúc này trên người Ô Thiện Bình ướt đẫm mồ hôi, trên quần dính vài vết bánh xe đạp, giày da bị rớt mất một chiếc, bít tất mài lủng thò ngón chân ra ngoài, móng chân bị sứt mẻ một mảng, còn đang chảy máu, đi trên đường, mỗi bước là một vệt máu in lại.
Nhưng ông ta dường như không biết đau, không biết mệt mỏi, lao vào đại sảnh.
Ông ta không cảm nhận được nhưng lại dọa sợ người trong cục quản lý bất động sản.
“Người vô gia cư ở đâu tới vậy?
“Sao trông như sắp giết người vậy, bảo vệ đâu!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây