“Khiến bọn con buôn phiếu còn trang bị mạnh hơn lực lượng công an chúng ta, trong ngày một ngày hai, không có cách nào giải quyết vấn đề cấp bách hao tốn xăng xe, cũng không có cách nào bắt được người ở chợ ma và chợ đen. Đồn công an Phục Mậu của chúng ta đều bị mắc kẹt ở chỗ này, nếu cứ tiếp tục như vậy, trước khi có đợt luân chuyển lớn trong tháng tư, người khác là thay đổi đi lên, chôc chúng ta biến động đi xuống đã là nhẹ, nếu nghiêm trọng còn phải bị xử phạt.
Mã Hổ nhìn qua Trâu Khải: “Đội trưởng Chu bận rộn bên ngoài ngày đêm, thế mà lại không có tiến triển chút nào sao? Trước đó nghe nói đội trưởng Chu là người được cục trưởng bên trên xin năm năm mới mời về được mà.
"Đội trưởng Chu mới về có mấy ngày, hơn mười năm rồi chưa thấy rõ thành phố Thượng Hải, chỉ mới biết rõ các nhà máy trên đường phố thôi. Lý Hoa trả lời: “Anh đã làm việc được năm năm rồi, anh mới đúng là không có chút tiến triển nào.
“Tôi không bằng đội trưởng Chu không phải là chuyện rất bình thường à, nếu tôi có thể so với đội trưởng Chu, không phải tôi đã sớm trở thành đội trưởng rồi sao? Đâu còn chỗ để đội trưởng Chu có thể đột nhiên nhảy dù vào. Mã Hổ mỉm cười nhìn về phía Chu Quang Hách: “Anh nói có đúng không, quyền đội trưởng?
“Nhìn cậu xem, nhìn cậu xem. Sở trưởng Lam nhìn Mã Hổ với ánh mắt chán ghét: “Cậu lại tự hào vì mình không có năng lực à? Năm năm không có một chút thành tích nào, không biết xấu hổ, còn coi đó là chuyện tất nhiên sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây