Thuyên Tử nói: “Sau này đi nhập hàng cũng không cần đi hết nữa. Ví dụ chúng ta có mười người, đi một nửa là được rồi.”
Ông Chín cảm thấy ý kiến này không tồi: “Sau này cứ làm như vậy.”
Thuyên Tử thấy ông ta rất nhiệt tình, nghĩ tới tuổi của ông ta cũng không nhỏ nữa, không cần phải vất vả như vậy: “Hình như Đại Bàn vẫn chưa biết chú bán đồ, có phải chú nên nói với em ấy không?”
“Nói với nó cái gì, nó cũng không hiểu.” Ông chín Trương giơ tay: “Chúng ta mau về nhà, ăn cơm rồi đi nhanh, nói không chừng còn có thể kịp lúc người ta đi làm.”
Nghe vậy, Thuyên Tử cũng không màng tới chuyện khác nữa: “Sau này kiếm được tiền, cháu sẽ mua chiếc xe đạp.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây