Bên cạnh Thuyên Tử toàn là người, có thể nói trong ba lớp ngoài ba lớp, những đứa trẻ choai choai như họ vốn không chen vào được.
Một cậu chàng nhỏ tiếng hỏi: “Trương Đồng Đồng, người bán đồ bên trong đó là cậu họ của cậu sao?”
Trương Đồng Đồng gật đầu: “Tớ nghe tiếng là biết.”
Cậu nhìn xung quanh, hi vọng tìm được người quen, kết quả cậu thật sự tìm được, chỉ cô gái bị chen ra ngoài, tết hai bím đuôi ngựa: “Người đó, em gái Trương Nhất Nhất của tớ.”
Nhất Nhất nghe thấy giọng nói quen thuộc, vô thức nhìn theo tiếng nói, không nhịn được chạy sang: “Anh Đồng Đồng, sao anh lại tới đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây