Bí thư Trương không khỏi nhớ tới năm 60, khi đó một số người bất luận khuyên giải thế nào đều không làm đàng hoàng. Cho tới khi trong nhà có người chết đói, người cậy già lên mặt không còn lên mặt, đầu sỏ du côn cũng không lăn tăn, mới ngoan ngoãn nghe ông chỉ huy.
“Mọi người nói đúng, tôi đi viết thư ngay. Viết xong tối cũng có thể ngủ yên giấc.”
Thế nhưng thư còn chưa gửi đi, bí thư Trương vẫn không ngủ được.
Khoảng chín giờ ngủ, tới tầm một giờ tỉnh giấc rồi không ngủ được nữa.
Hôm sau, Phương Kiếm Bình và Tiểu Phương thức dậy, ông đã nấu cháo xong rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây