Tiểu Phương dở khóc dở cười: “Em mua là để cho anh đeo, trước đây anh cũng nói, có vài nơi đã hủy phiếu mua hàng rồi. Sau này mua thứ này không cần phiếu, hỏng rồi thì mua lại.”
“Cũng đúng.” Phương Kiếm Bình suy nghĩ lời của cô, rất có lý, lấy ra lại không chắc chắn: “Vậy anh, anh đeo lên?”
Tiểu Phương đeo cho anh: “Lúc đánh Trương Đồng Đồng cũng không thấy anh lề mề như vậy.”
Phương Kiếm Bình không nhịn được bật cười.
Tiểu Phương nâng mắt nhìn thấy anh cười giống như tên ngốc, cũng không khỏi cười theo: “Cũng không phải là vàng bạc châu báu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây