Nhìn rõ đồ bên trong, Phương Kiếm Bình ngã ra sau, nhắm mắt lại.
Chắc chắn là anh vẫn chưa tỉnh ngủ.
“Ba của con là một con sâu lười, mặt trăng chưa ngủ, ông ấy đã ngủ trước, mặt trời dậy rồi, ông ấy không dậy...”
Tiếng nói phiền người truyền vào, Phương Kiếm Bình lập tức tỉnh táo tới mức không thể tỉnh táo hơn.
Đồ trong tay không biến mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây