“Vậy thì đừng vội.” Cao Tố Lan phát hiện nhân thịt không còn nhiều nữa: “Kiếm Bình, Phương à, hai đứa dắt Đồng Đồng ra ngoài chơi đi.”
Sắc trời sẫm lại, bọn trẻ đều về nhà, cũng không có chỗ chơi.
Phương Kiếm Bình tìm dây thừng nhảy dây trước kia của Tiểu Phương: “Con trai, hai chúng ta giữ cho mẹ chơi.”
“Tại sao không phải là con chơi ạ?” Thằng bé tò mò hỏi.
Phương Kiếm Bình: “Con biết không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây