Sau cơm trưa, bí thư Trương cũng không rảnh, ông đi ra khỏi nhà nhìn thấy cửa của mọi nhà đều mở toang, bèn ở đường lớn nói to: “Người chần chừ khó xử cũng không cần khó xử, mấy hôm nữa rồi đi. Người quyết định đi thì thương lượng kỹ, cũng đan xen đồ bán vào, đừng có nhà anh cải trắng nhà tôi cũng cải trắng, nhà anh tỏi tươi nhà tôi cũng tỏi tươi. Nghe thấy chưa?”
Mỗi nhà đều có một người đi ra, trả lời: “Nghe thấy rồi.”
Bí thư Trương: “Sáng mai gà gáy ba tiếng thì dậy, đừng để tôi tới từng nhà gọi các người.”
“Yên tâm đi.” Vương Thu Hương từ trong nhà đi ra: “Bọn em cũng không phải con nít, đi thu xếp đồ của nhà anh đi.”
Trương Lai Phú đang chuẩn bị về nhà lại không nhịn được hỏi: “Anh cũng bán?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây