“Buổi tối ngủ lăn xuống thì sao?” Phương Kiếm Bình hỏi.
Thằng bé lắc đầu: “Con không lăn.” Nói xong, nó ngồi dậy: “Ba, khi nào xe lửa mới dừng ạ?”
Phương Kiếm Bình: “Sáng mai.”
Thằng bé kinh ngạc kêu một tiếng: “Chúng ta phải ở trên xe lâu như vậy ạ? Nhưng con muốn tè thì phải làm sao?”
Phương Kiếm Bình bị ngôn ngữ trẻ con của nó chọc cười: “Ba dẫn con đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây