Phương Kiếm Bình muốn cười: “Xem em gấp chưa kìa.”
Tiểu Phương: “Không phải em gấp. Cha mẹ em trông ngày trông đêm mong chúng ta tốt nghiệp, không biết đã khoe khoang với người trong thôn bao nhiêu lần rồi. Có thể họ đều nghĩ xong tới thủ đô sẽ đi đâu chơi trước rồi. Anh nói với họ tốt nghiệp sẽ về, họ sẽ nghĩ thế nào?”
Phương Kiếm Bình đặt mình vào tưởng tượng một chút, sợ là phải hộc máu: “Là anh chưa nói rõ, anh nói Đồng Đồng lớn.”
Tiểu Phương không nhịn được quan sát anh: “Nghiêm túc?”
Phương Kiếm Bình suy nghĩ kỹ càng: “Anh cảm thấy ở đây rất tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây