Phương Kiếm Bình đứng dậy, chú ý tới không chỉ có anh trai và chị gái anh, anh họ và chị họ anh cũng tới.
“Thật đầy đủ.” Phương Kiếm Bình cười như không cười quét mắt nhìn gia đình cô anh: “Trước cách mạng, lúc ăn tết, sợ là cũng chưa từng đầy đủ thế này.”
Chị của Phương Kiếm Bình nhún vai, đi vào nhà chính.
Phương Kỳ vô thức hỏi: “Làm gì vậy?”
Phương Tĩnh Bình: “Chuyện nhà cửa là chuyện lớn, đoán chừng sẽ không kết thúc trong phút mốt, cháu không thể tìm một cái ghế ngồi một lúc sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây