Phương Kiếm Bình vừa rửa bát đũa xong, lau bàn dọn dẹp sàn nhà, không còn muốn cử động nữa: “Bảo mẹ chơi với con. Pháo giấy của con đều do mẹ gấp, mẹ biết.”
Thằng bé quay sang mẹ.
Chỉ cần nó không làm càn nữa, Tiểu Phương không ngại chơi với nó một lúc.
Thằng bé chơi tới khi thở dốc.
Thế nhưng lúc này, thằng bé rất phấn khích, Tiểu Phương rửa chân cho nó, nó cũng không chịu yên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây