Phương Kiếm Bình lấy cặp sách của hai người từ trên chiếc ghế nhỏ phía trước xe xuống, mở ra cho nó xem: “Con nói xem?”
Thằng bé nhìn thấy bên trong toàn là sách, cặp sách đã sắp phình rách rồi: “Nhiều quá ạ.”
Tiểu Phương không yên tâm, số lần thằng bé dính cô nhớ cô như vậy không nhiều, khả năng cao lại gây họa rồi: “Ông bà nội, buổi chiều Đồng Đồng không gây họa chứ?”
Ông Phương vô thức nhớ lại: “Không có.”
Phương Kiếm Bình cũng hiểu con trai anh: “Vậy sao nói nhớ Tiểu Phương?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây