Thằng bé co giò chạy vào bên trong.
Vượt qua cổng lớn, tự cảm thấy an toàn, vẫy tay với hai người: “Đi mau, đi mau.”
Phương Kiếm Bình: “Đợi một lát, sách của ba mẹ nhiều, lúc con tan học, chưa chắc có thể về kịp, ông bà cụ tới đón con.”
Thằng bé thở dài một cách nặng trĩu, bất đắc dĩ nói: “Ba, ba thật lắm lời ạ.” Không đợi anh phản ứng, nó đã xoay người chạy.
Phương Kiếm Bình tức giận bật cười: “Chạy cái gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây