Hai bức thư gần như nhận được cùng lúc, trong thư của ông bà toàn là an ủi lo lắng. Trong thư của họ toàn là mắng chửi ghét bỏ, cho dù sau này Tiểu Phương sáng dạ, họ vẫn thà tin một người ngoài như Chu Trường Hà cũng không tin anh.
Phương Kiếm Bình suy nghĩ rồi cảm thấy nực cười.
Cha Phương nhìn thấy ý cười trào phúng nơi khóe miệng con trai, không nhịn được hỏi: “Bây giờ nó khỏe rồi, nếu nó không khỏe thì sao?”
“Ông cũng nói nếu Tiểu Phương không khỏe thì sao. Trước kia sao các người chưa từng nghĩ tới nếu cô ấy khỏe lại? Uổng cho các người đều là bác sĩ. Lúc khám bệnh cho bệnh nhân, bệnh nhân hỏi các người có cần làm phẫu thuật không, các người cũng trả lời như vậy à?”
Cha Phương không nhịn được nói: “Con thế này là già mồm. Chuyện này có thể giống với khám bệnh sao? Khám bệnh phẫu thuật đều có khoa học, dựa vào thí nghiệm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây