Bà Phương nhìn thấy dáng vẻ ngây ngô của thằng bé, không yên tâm lắm: “Kiếm Bình, tới nửa cuối năm Đồng Đồng mới tròn bốn tuổi.”
“Không sao, nó biết tìm người lớn khi đi vệ sinh.” Phương Kiếm Bình nghĩ một chút: “Sau này mua chút bánh và kẹo, cho nó mang theo. Nếu mọi người không yên tâm thì tới trường xem thử, nhưng tuyệt đối không thể dẫn nó ra, chạy rồi mọi người không đuổi kịp.”
Thằng bé quay đầu nhìn ba nó, lại nói xấu nó.
Phương Kiếm Bình luôn cảm thấy sự thật hơn hùng biện.
“Hai ngày nữa mọi người sẽ biết.” Phương Kiếm Bình nhúng nước cầm bát đũa vào nhà bếp, rồi đi ra lau bàn, xách lên không nhịn được dừng lại: “Cái bàn này đã bao nhiêu năm rồi? Ông nội bà nội, nên đổi rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây