Ông Phương gật đầu: “Có lẽ có một chút.”
Ông ngừng lại, sau đó lại nói: “Có thể cũng sợ chúng ta, vừa nãy chú ý thấy không, nhìn thấy chúng ta, nó sợ suýt chút vấp dép ngã.”
Bà Phương nhớ lại: “Nhớ ra rồi. Kiếm Bình nói với nó thế nào vậy? Không khéo hiểu lầm chúng ta không thích nó giống như cha mẹ thằng bé.”
“Tôi đi hỏi Kiếm Bình thử.” Ông Phương nhớ tới bức thư con trai nhận được dạo trước, trên tờ giấy thật to chỉ có một chữ biến.
Tiểu Phương ở bên Phương Kiếm Bình, lúc anh viết thư không thể nào tránh né Tiểu Phương được. Tiểu Phương nhìn thấy chắc chắn sẽ tò mò. Cô tò mò hỏi, Phương Kiếm Bình đáp, không chừng lầm tưởng người nhà họ Phương chỉ có một mình Phương Kiếm Bình tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây