Phương Kiếm Bình tiến lên nắm lấy cổ tay của cô.
Trương Tiểu Phương không hiểu: “Anh làm gì thế?”
“Câu này tôi phải hỏi cô mới đúng. Cô đói bụng thì chúng ta còn có gà và thức ăn khác, thím còn đang làm bánh mà.”
Trương Tiểu Phương lập tức hiểu rõ, tức giận đến mức muốn đánh anh: “Tôi đâu có ngốc đâu?”
“Tôi -----” Phương Kiếm Bình vừa rồi bởi vì quá quan tâm nên bị loạn, bị cô hét to một câu thì liền tỉnh táo lại, Tiểu Phương không ngốc, không ngốc: “Là tôi khờ, là tôi ngốc, tôi là kẻ ngốc thứ ba mà. Vậy thì cô ----- Cô lấy mấy thứ này làm gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây