Vẻ mặt của Trương Tiểu Thảo sững lại, đúng vậy, sao cô ấy lại quên mất ông bà của Phương Kiếm Bình, hai người đó đều là bác sĩ rất giỏi, bệnh nhân từ trên xuống dưới người gì cũng có, còn nắm bắt tin tức nhanh hơn cô ấy.
“Cháu tới chỉ là muốn nói với Kiếm Bình và Tiểu Phương chuyện này?” Bí thư Trương hỏi.
Trương Tiểu Thảo lúng túng cười: “Xem ra cháu làm chuyện thừa thãi rồi.”
“Nói gì vậy chứ.” Bí thư Trương cũng cười: “Có lòng là đủ rồi, vẫn chưa ăn cơm nhỉ?”
Trương Tiểu Thảo lắc đầu: “Nếu anh ta đã biết rồi, vậy cháu đi về. Cháu nhân lúc thằng nhỏ ăn xong ngủ say mới tới, thức dậy không thấy cháu lại quấy. À phải rồi…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây