Phương Kiếm Bình bất đắc dĩ bồng nó lên đùi: “Con có thể chiếm được chút lợi nào thì chiếm chút đó.”
“Ba, mau lên!” Thằng bé không muốn bị mắng nữa.
Phương Kiếm Bình gật đầu: “Được!”
Thế nhưng thằng bé vẫn còn quá nhỏ, nhớ được câu trên thì quên mất câu dưới.
Mục đích của Phương Kiếm Bình là khiến nó bớt nghịch lại, không phải là bồi dưỡng nó thành đứa trẻ thiên tài. Cậu bé học một bài “Ngỗng” tới nản, Phương Kiếm Bình mới dạy bài khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây