Nghĩ tới đây, vợ Lai Phú lại không khỏi nghĩ tới Phương Kiếm Bình đã về nhà được một lúc rồi, chắc đã nấu cơm xong rồi: “Tiểu Phương, chốc nữa nói với cha cháu, các cháu đến chỗ có cây gặt đi. Một chốc như vậy tính nửa công thì lỗ quá.”
“Chỗ chúng ta đâu có cây?”
Vợ Lai Phú nhìn xung quanh, phía đông là thôn, phía nam có thể nhìn thấy thấp thoáng nhà của nông trường, phía tây là một vùng vàng óng, phía bắc có thể nhìn thấy một vệt xanh, thế nhưng đó là màu xanh của cây thông ở nghĩa địa.
“Các cháu đến phía đông nam gặt, gần thôn chúng ta, đầu thôn có cây.”
Đầu thôn cũng có mương và hồ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây