Phương Kiếm Bình bế nó về chỗ làm, ném mấy gốc lúa đi, san bằng một vùng, trực tiếp cho nó ngồi trên đất, sau đó đội mũ rơm cho nó: “Thế này được không?”
Thằng bé gật đầu.
Phương Kiếm Bình không dám quay lưng với con trai, sợ nó không nhìn thấy mặt anh lại quậy. Thế là anh thương lượng với người ta, lúa mì ở gần Đồng Đồng đều giao cho anh.
Mặt trời dần lên cao, mặt đất bị mặt trời hun đốt ngày càng nóng, Đồng Đồng khó chịu: “Ba ơi...”
Phương Kiếm Bình thở dài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây