Phương Kiếm Bình thấy con trai đơ mặt, cảm thấy thích thú lại muốn cười: “Làm gì đấy? Dì con đùa với con mà.”
Thằng bé quay đầu nhìn Bàn Nha, nhanh chóng thu hồi tầm mắt, vùi đầu vào người ba nó.
“Được được được, ba không nói con là được chứ gì.” Phương Kiếm Bình nhìn Bàn Nha, sợ cô bé ngại, lúng túng một lúc: “Đồng Đồng tưởng em đánh nó.”
Bàn Nha không nhịn được giải thích: “Em không hề.”
Vương Thu Hương: “Nếu con đánh thật, không chỉ Đồng Đồng đánh con đâu.” Bà ta nhìn sang Tiểu Phương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây