Phương Kiếm Bình ra ngoài nói cảm ơn với mọi người, cảm ơn họ tới tham gia tiệc đầy tháng của Đồng Đồng. Kết quả đã bị cảnh tượng náo nhiệt rộn rã làm cho kinh ngạc đứng ở cửa.
Nhìn thấy đội trưởng đội bốn cầm giỏ không tới, không nhịn được hỏi: “Đây, sao lại đông người như vậy?”
Đội trưởng đội bốn vừa nãy ở trong đám người không có cảm giác gì, đi ra nhìn thế này cũng giật mình không nhẹ. Vốn dĩ một bàn mười lăm mười sáu người, bây giờ tất cả mọi người đứng lên không chen được, ít nhất có ba mươi người.
“Còn không phải sợ cha vợ cháu chê họ không hiểu chuyện, cầm hai cái màn thầu mà dẫn bốn đứa con tới. Trước đó không dám cho bọn trẻ tới. Vừa nãy lên đủ món, chú thấy bọn trẻ mong chờ nhìn rất đáng thương, bảo họ gọi chúng tới. Kết quả thành thế này rồi.”
Phương Kiếm Bình thở phào: “Cháu còn tưởng chú sắp xếp một bàn nhiều người như vậy. Vậy cháu không cần tới nói vài câu nữa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây