Tiểu Phương mở dây thừng ở gian ngoài, đi ra ngoài nói: “Đây là dây thừng phơi tã cho Đồng Đồng. Bà thích Đồng Đồng như vậy, tôi sẽ dùng cọng dây thừng này trói bà đưa về nhà.”
“Mày dám!” Bà Cao vội vàng lùi lại, lùi hai bước ra ngoài, dừng lại ở cổng lớn: “Ngày mai tao lại tới, mày đợi đó cho tao!” Quẳng lại lời hăm dọa rồi vội chạy đi, sợ Tiểu Phương bắt bà ta lại.
Tạ Lan cạn lời lại buồn cười: “Xem ra trong đại gia đình của chúng ta cũng chỉ có cháu có thể khống chế bà ấy.”
“Đó là do mọi người không dám chỉnh bà ấy.” Tiểu Phương không nhịn được nói.
Ai cũng hiểu đạo lý này, nhưng không áp dụng được như cô cũng vô dụng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây