Phương Kiếm Bình kinh ngạc trừng to mắt: “Đúng là Đồng Đồng? Đồng Đồng…”
“Đừng gọi nữa.” Tiểu Phương vội vàng xen ngang lời anh.
Phương Kiếm Bình vô thức hỏi: “Tại sao… anh, anh biết rồi.” Đứa nhỏ khua chiêng gõ mõ trong bụng cô, người đau là Tiểu Phương.
“Anh sẽ bảo nó ngủ ngay.” Anh nhẹ nhàng vuốt ve chỗ vừa động ban nãy: “Ngủ đi, ba mẹ buồn ngủ rồi. Biết con tới rồi, ba mẹ đã yên tâm. Ngoan nha.”
Tiểu Phương không nhịn được nói: “Nó có thể nghe hiểu sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây