“Nói ngốc nghếch gì vậy, lại mơ thấy ác mộng rồi? Không biết giấc mơ tương phản với hiện thực à? Đợi một tí.” Phương Kiếm Bình thả cá vào trong thùng, thêm chút nước rửa tay, anh đi tới sờ trán của cô, không nóng cũng không lạnh buốt: “Đừng ngủ nữa, đi xem cha em câu cá không?”
Tiểu Phương tò mò hỏi: “Còn câu?”
Phương Kiếm Bình gật đầu.
“Vậy chúng ta mau…” Tiểu Phương vội dừng lại.
“Làm sao vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây