Phương Kiếm Bình mất tự nhiên ho khan một tiếng.
Cao Tố Lan vội hỏi: “Thật sự có?”
“Có lẽ thím Tư cũng đoán được.” Phương Kiếm Bình thẳng thắn: “Nhất Chi Hoa quá… quá tin Trương Nhân Nghĩa, vốn không nghĩ tới phương diện đó, chúng cháu không thể không nói đội mũ xanh trước mặt cô ta. Khi đó thím Tư cũng có mặt.”
Bí thư Trương: “Nói như vậy thím ấy đã biết từ lâu rồi? Vẫn chưa nghe nói gì, đoán chừng chỉ mình thím ấy biết. Vậy không sao, thím ấy biết cái gì nên nói cái gì không nên nói.”
Phương Kiếm Bình cũng nghĩ như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây