Bí thư Trương đột nhiên ló ra một ý nghĩ to gan trong lòng: “Bà bà, có phải bà đã biết từ lâu rồi không?”
Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều nhìn bà ta.
Nghĩ kỹ lại lúc bà ta tới, tuy chống gậy nhưng nét mặt không hoang mang lúng túng, dường như còn có cảm giác như trút được gánh nặng.
Tiểu Phương kinh ngạc trừng to mắt.
Phương Kiếm Bình bịt miệng cô lại, khẽ lắc đầu với cô, nhỏ tiếng nói: “Lúc này em đừng phát biểu ý kiến.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây