Nhưng vừa nghĩ tới Phương Kiếm Bình nhắc tới những chuyện này cũng là vì cuộc sống sau này. Cô không biết đạp xe, ngày nào đó cha mẹ già đi, Phương Kiếm Bình đúng lúc bị bệnh, cô không thể chạy bộ đến bệnh viện được.
Cả thôn ngay cả một cái điện thoại cũng không có.
“Vậy mấy hôm nữa rồi học?”
Phương Kiếm Bình lắc đầu.
“Sáng mai bắt đầu?” Tiểu Phương kinh ngạc hô lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây