“Anh sai rồi, anh sai rồi...” Phương Kiếm Bình vươn tay ra mới ý thức được mình thất thố, kinh hãi. Nhưng tay quá nhanh, không thu về được: “Xin lỗi, có đau không? Anh xoa cho em.”
Tiểu Phương hất tay anh ra: “Em không cần!”
“Vậy.... hôn?” Phương Kiếm Bình thăm dò hỏi.
Tiểu Phương mệt mỏi, đâu có ai tới mức này còn hỏi.
Phương Kiếm Bình ôm cô, nâng chân đóng cửa lại, ôm cô đi vào phòng ngủ, nhìn thấy phòng ngủ rất sáng, vội vàng kéo cửa sổ lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây