“Ở nông trường nhiều năm như vậy, còn biết cách giao tiếp với đầu gỗ nữa mà.” Bí thư Trương thấy anh ấy đang chơi rồi chuyển hướng sang chỗ Tiểu Phương, đang theo nhịp bay của con gái mình, vì vậy ông vội gọi: “Dương Bân, lại đây!”
Dương Bân: “Chờ cháu một lát!”
Bí thư Trương không thể không nói: “Chờ lát nữa thì cháu sẽ là người không đợi được đấy.” Sau đó ông hét lên: “Mau lên, người ta đến rồi.”
Dương Bân rất tiếc nuối khi phải đưa dây diều cho Phương Kiếm Bình: “Cho anh chơi, không cần cảm ơn!”
Phương Kiếm Bình nhấc chân lên đá anh ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây