Dương Bân bước vào phòng thấy Tiểu Phương kéo chăn ra khỏi tủ: “Tôi giúp cô!”
Phương Kiếm Bình kéo anh ấy đi: “Không cần!”
“Lòng dạ hẹp hòi, anh có còn là đàn ông không? Tiểu Phương, đừng có dây dưa với anh ta nữa. Khi cha mẹ cô già đi, anh ta nhất định sẽ hiện nguyên hình, ngày nào cũng đánh cô đến phát khóc.”
Phương Kiếm Bình không thể không nhìn Tiểu Phương, đừng nghe anh ta nói nhảm.
Tiểu Phương mở to mắt, giả bộ kỳ quái hỏi: “Nhưng Phương Kiếm Bình đánh không lại tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây