Phương Kiếm Bình đã nghĩ kỹ rồi, anh không phản cảm với việc có con với Tiểu Phương, anh còn rất mong chờ điều đó. Nếu là con gái thì nên giống Tiểu Phương, giống anh cũng không sao nhưng mặt mũi lại quá cứng ngắc, nếu lại kế thừa sức mạnh của Tiêu Phương, có lẽ hai người họ phải nuôi con bé cả đời.
Nếu là con trai thì giống anh, như Tiểu Phương thì quá nữ tính không ai dám cưới, anh vẫn phải nuôi nó cả đời.
Năng lượng của con người có hạn, nếu anh luôn chăm sóc bọn nó, anh lại không thể chăm sóc Tiểu Phương.
“Chú, cháu tranh cao thấp gì với anh ta chứ.” Phương Kiếm Bình khinh thường liếc nhìn Dương Bân.
“Anh ta là cọng hành củ tỏi gì.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây