Vương Thu Hương: “Bên phía cha con không thể ngồi, muốn ngồi thì ngồi bên cạnh anh rể con.”
Lúc anh rể xuống sẽ gọi bọn nhỏ đi học.
Vẻ mặt Đại Bàn oán trách nhìn mẹ cậu bé, thế này thì ngồi sao được.
Vương Thu Hương: “Ruộng này còn phải cày mấy ngày nữa, chủ nhật con lại ngồi.” Lập tức hạ giọng, nói thầm bên tai con trai: “Đến lúc đó chị Tiểu Phương của con đã lái thuần thục. Nếu như con bé lái vào trong mương, cha con là người lớn có thể nhảy ra khỏi xe, con có thể sao.”
Đại Bàn không thể, ngoan ngoãn lôi kéo em gái chạy theo anh rể.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây