Phương Kiếm Bình không nhịn được nói: “Nếu cô nói như vậy, thì lúc cô ấy lái xe đi qua nhà cô, sao cô không dậy ngăn cô ấy lại?”
“Tôi…” Trương Tiểu Thảo không cần làm việc đồng áng, nghe tiếng máy cày cô ta còn tưởng là bác cả, không chỉ không dậy ngăn lại mà còn dùng chăn bịt kín đầu, định ngủ tiếp: “Tôi cũng không biết là em ấy biết lái.”
Phương Kiếm Bình: “Cô không biết chẳng nhẽ tôi biết sao?”
“Anh là chồng em ấy!”
Phương Kiếm Bình phục cô ta, bây giờ thừa nhận anh là chồng Tiểu Phương để làm gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây