Nụ cười của Bạch Yến cứng lại rồi trở về như bình thường trong chốc lát.
Tốc độ nhanh đến mức nếu không phải Tiểu Phương cảm thấy cô ta rất kỳ lạ cứ nhìn chằm chằm vào cô, thì cô cũng không thể phát hiện.
Bạch Yến: “Vậy chúng ta học cùng bác gái nhé?”
Vương Thu Hương cho rằng cô ta nghe thấy vậy sẽ biết khó mà lui, kết quả người ta càng ngăn cản cô ta càng dũng cảm.
Bà ta có chút lo lắng nhìn về phía Tiểu Phương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây