Lúc này Tiểu Phương tỉnh táo lại rồi: “Anh lấy kẹo của tôi làm gì?”
Phương Kiếm Bình ngại nói “kẹo mừng”: “Cảm ơn mọi người đã trói người giúp chúng ta. Nếu không đừng tưởng có thể nhanh gọn như vậy, còn có thể làm cô bị thương.”
Tiểu Phương gật đầu chấp nhận.
“Không tức giận à?” Phương Kiếm Bình không yên tâm.
Tiểu Phương: “Anh nói mua cho tôi hai hộp.” Nói xong cô đưa hai ngón tay ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây