Tiểu Phương nhìn về phía túi kẹo: “Con còn rất nhiều.”
Bí thư Trương nghĩ một lúc thấy cũng đúng, con gái không thiếu một cái này, mặc dù chỉ là một cái kẹo, cũng là tấm lòng của con gái.
“Tiểu Phương của chúng ta thật sự lớn rồi.”
Tiểu Phương: “Con đã lớn lâu rồi, là mọi người không tin con.”
“Sau này sẽ tin.” Bí thư Trương cất thuốc đi: “Kiếm Bình, trông con bé, chú đi giúp thím cháu nấu cơm, buổi chiều sẽ có một trận chiến ác liệt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây