Cao Nhị Muội vội vàng nuốt miếng dưa trong miệng, không nhịn được nói: “Ăn những thứ này sao có thể no chứ.”
“Nhưng không phải dì nói đủ rồi sao?” Tiểu Phương nhìn quả dưa trong tay cô với vẻ rất kỳ lạ, do dự một lúc, cô lại đưa cho bà ta một quả dưa chuột to:
“Như vậy đã đủ chưa ạ?” Không đợi dượng cô trả lời, cô đưa cho ông ta một quả dưa chuột và một quả cà chua: “Đủ rồi chứ ạ?”
Cô mở to hai mắt nhìn ông ta, suýt nữa thì nói rõ, nếu còn không đủ thì ông chính là thùng cơm to.
Tạ Lan và những người người khác không ngờ còn có thể làm như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây