Ông lão kia hạ giọng nói: “Cá năm nay nhiều, nếu dùng lưới năm ngoái bắt lượng cá bắt được nhất định sẽ nhiều hơn hai ba phần so với năm ngoái. Nếu như sang năm không bằng năm nay, thì cũng phải bằng năm ngoái, người của Nông trường cảm thấy ít, nhất định sẽ hoài nghi chúng ta ăn trộm cá.”
Phương Kiếm Bình hiểu.
Tiểu Phương bội phục, nhưng tình trạng bây giờ của cô nhất định nghe không hiểu, cho nên cô giả vờ không nghe thấy.
Trương Tiểu Thảo không khỏi thở dài: “Bác cả đúng là bác cả.” Ngừng một chút, suy nghĩ một lúc lại nói với ông lão: “Năm nay cá nhiều như vậy đều để lại tự mình ăn sao?”
Ông lão kia nói: “Bác cả cháu chắc chắn đã tính toán tốt rồi. Tìm một vài người kín miệng, rồi ông ấy sẽ lái xe đưa mọi người đến chợ nông sản để bán.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây